Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

Thơ Hoc Trò

Tuổi Học Trò

Năm học này đôi bạn phải chia tay 

Chiếc lá rơi gọi lòng ai còn nhớ.
Mí tình thơ cất nhầm trong trang vở
Muốn mở ra nhưng sợ nó sẽ bay!.....



Những chiếc lá vô tình rơi có hay
Ngày chia tay bạn bè đang gần đến
Trang lưu bút lặng yên bên ngọn nến
Chứa nổi buồn thương mến tuổi học sinh




Chứa lời nhạc ghi đầy trang nhật ký
Chứa phượng hồng ép dỡ buổi hè trưa
Nhớ nghe "nhỏ" dù xa nhau vạn lý
Trang giấy nầy còn đọng vết giọt mưa.



Một mai trong nắng tàn phai 
Biết ai còn nhớ tới ai trong đời ?
Một ngày nhìn ánh sao trời
Có ai nghĩ tới một thời đã qua ? 
Bạn bè, trường lớp đã xa
Qua bao năm tháng luôn kề bên nhau
Mong rằng tình bạn đậm sâu
Để tôi giữ mãi tuổi thơ học trò
( nick name: YoYo-CiCi )

THĂM THẦY
Gì vui hơn trò cũ đến thăm thầy
Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng , rất nhẹ ...
Hẻm cũ , nhà xưa , tường rêu , lặng lẽ
Hồi hộp phút chờ ... cửa mở thầy đây !

Khách là ai ? Thầy chẳng nhận ra ngay
Con đây ạ ! học trò thầy thuở ấy !
Trò cũ tới thăm , lớp xưa hiện lại .
Loang loang ánh nhìn , loang loang nét môi

Vang tiếng nô đùa , vẳng giọng đọc bài
Rộn rịp nhịp trống vào ra mỗi buổi ...
Và cậu trò nhỏ , nghèo , đói mà run
"Cậu bé" ngồi đây tay vẫn run run
Không còn đói mà thương thầy già yếu !

Con khỏi lo . Thầy tiền vơi gạo thiếu
Chuyện lẽ thường , đời đạm bạc từng quen
Mối bận tâm, nhắc lại nếu con quên :
"Đời chỉ đẹp, nếu có tình có nghĩa !"

" Người thường không tránh khỏi cái chết
Nhưng thiên tài thì vẫn đang sống ". 

TRƯỜNG TÔI 
Cổng trường tôi trông rất xinh 
Tường cao cổng sắt , dưới hình văn hoa
Bước vào thoang thoảng hương hoa
Trời cao xanh ngắt , mây là là bay
Râm râm bóng mát hàng cây
Trưa trưa gió thổi lay cây rì rào .
Xa xa hàng dương vẫy chào
Gần gần phượng hồng thì thào gọi thương
Cùng nơi khắp chốn trong trường
Sinh viên đùa giỡn , thân thương chuyện trò
Người nói nhỏ , kẻ nói to
Xôn xao tiếng hát tiếng hò du dương
Vọng xa nghe tiếng giảng đường
Bao la trang trải tình thương cô thầy
Dạo quanh xa đó gần đây
Nơi đâu đẹp nhất là đây trường mình . 



NGẨN NGƠ SÂN TRƯỜNG
Trường tôi to , rộng và cao
Nơi cây phượng vĩ năm nào nở hoa !
Trường tôi có bạn gần xa
Mải mê lo học , ngân nga gạo bài
Trường tôi toàn những nhân tài
Học bao điều mới ... thi dài dài thôi
Trường tôi đâu có xa xôi
Thầy cô dạy dỗ chúng tôi nơi này
Trường tôi toàn những điều hay
Có thầy có bạn ngày ngày thành công
Trường tôi thoả được ước mong
Cho các bạn bước vào trong cuộc đời
Trường tôi có chỗ , có nơi
Bạn nào muốn đến xin mời ghé thăm
Bách Khoa vững cùng tháng năm
Dang tay chào đón , mọi miền bạn thân


Nhớ ...
Chốn ấy bốn mùa tràn cỏ dại
Với tràm xanh thơm mấy dải rừng
Hồ phía tây từng chiều lặng gió
Mặt trời chiều xuống đỏ rưng rưng .

Chốn ấy con đường quanh co lắm
Đưa bước chân đến mấy dãy lầu
Sinh viên năm nhất lòng nhiều nỗi
Nên mùa thu man mác gì đâu !

Một ngày đôi mắt buồn không nói
Một ngày ngồi ngóng sao chìa lìa
Một ngày vui buồn không ai tới
Một ngày đàn hát giữa đêm khuya .

Có trưa lốc cốc dăm ba tiếng
Ông quản lý già gõ cửa đưa thư
Có chiều mưa mênh mông như biển
Nằm co ro trong khói sương mù.

Chốn ấy học hành dang dở lắm
Hoa sứ ngát hương cả giảng đường
Mặt hồ , tràm xanh và cỏ thắm
Chỗ trai gái ngồi kín yêu thương . 



Hai mươi tháng mười một
Khai trường thoáng đã trôi qua
Ngày thầy cô đến lòng ta rộn ràng
Thầy ta tóc vội phai tàn
Vì lo dạy dỗ cho đàn sinh viên .
Sân trường bách Khoa có duyên
Đón chào các bạn khắp miền Việt Nam
Trường ta có phải trăng rằm
Mà sao ngày hội như nằm trong trăng .
Trường ta có một bảng vàng
Ghi tên các bạn tuổi vàng nổi danh
Trường ta đẹp tựa trong tranh
Giống như hương sắc của nhành hoa sen .
Người người lũ lượt thay phiên
Giữ nhiều tiết mục đề tên trong trường .


Mãi trong tôi, ngôi trường ấy
Ngày nào còn bỡ ngỡ
Loay hoay trước cổng trường
Chưa một chút bâng khuâng
Với ngôi trường mới ấy

Mấy hàng cây phượng vĩ
Mấy gốc lá bàng to
Hình như muốn thầm thì
Bạn ơi vào đi nhé !

Kia rừng dương vẫy gọi
Hoà quyện tiếng chim chuyền
Như một khúc giao tình
Cùng đón chào bạn mới .

Vậy mà giờ thấm thoát
Đã bao niên học rồi
Ngôi trường ngày nào ấy
Là một phần trong tôi .

Cũng hàng cây phượng vĩ
Cũng mấy gốc bàng to
Giờ là bạn tri kỷ
Ngày nào cùng có nhau

Mỗi khi lá xào xạc
Như những nốt nhạc vui
Cùng hoà vào điệu hót
Của lũ chim trên cành .

Đến khi hoa phượng nở
Đỏ rực cả sân trường
Cũng là khi ve khóc
Cho tình bạn chia ly

Ôi ! Mái trường yêu dấu
Ôi ! Thầy cô thân yêu
Chắp cho tôi đôi cánh
Bay cao trên đường đời .

Thời gian sao nhanh quá
Đã bao năm xa trường
Nơi phương xa xứ người
Nhìn cảnh nhớ trường xưa .

Tôi mong ước một ngày
Được về lại trường xưa
Tìm lại chút kỷ niệm
Của một thời mộng mơ .

Đừng nhé thời gian ơi !
Đừng phủ mờ kỷ niệm
Đừng phủ lớp rong mờ
Để còn mãi trong tôi 

Một bài thơ chưa xuất bản của Nhà thơ Lâm thị Mỹ Dạ
Em chết trong nỗi buồn
Chết như từng giọt sương rơi không tành tiếng
Trái tim em trẻ dại trắng trong
Ai cất giùm em
Cái nhìn già nua
Bàn tay cằn cỗi
Trong xứ sở của anh, tình yêu khao khát đến nao lòng
Ai đánh mất em ?
Hay chính em đánh mất ?
Nào phải chi mình xấu xa
Trái tim em trong trắng ai nhận ra ?
Đến như anh, người bạn cùng đường
Vẫn bước ngoài đời em !
Em lạc cả trong anh
Lạc không tìm ra lối.
Nhiều khi muốn mình như chiếc bóng
Tan trong màn đêm,
Để không ai nhận ra
Mình có mặt trong đời.
Em chết trong nỗi buồn
Chết thầm lặng, âm ĩ, đớn đau
Trời ban cho em nụ cười thật tươi
Ai biết sau nụ cười nước mắt về đâu ?
Em chết trong nỗi buồn
Em chết trong nỗi buồn
Em chết trong nỗi buồn ...

1 nhận xét: